Cá nhân
Posted in
Cá nhân, on
Saturday, July 16, 2016
at
10:25:42 PM
Đối với con người thì lúc nào chúng ta thấy mình trong cảm giác ‘vô định’ trong suy nghĩ về bản thân, cuộc sống, công việc,….Với tôi đây có lẽ là điều nguy hiểm nhất vì chính mình cũng không xác định mục tiêu đâu mà hướng đến hay là phía nào để tiếp tục bước tới. Mọi thứ như phó mặc theo dòng trôi của công việc, của cuộc sống và sự dẫn dắt của những người xung quanh.

Tôi có đang bị như vậy không? Câu trả lời là có chứ. Ở một khía cạnh nào đó trong cuộc sống thì tôi đang không xác định được mục tiêu của mình là gì. Có thể tự trách là vì sao mình có học thức, có suy nghĩ, có tình cảm,…nhưng lại bị rơi vào tình trạng này. Cũng khó lý giải ra nguyên nhân rõ ràng nhưng có lẽ rằng sự không tập trung vào 1 việc cụ thể vào 1 thời điểm dẫn đến nhiều suy nghĩ rải rác và không đặt trọn vẹn tâm trí vào đó.
Mọi thứ xung quanh đều không quá tệ hoặc là đều tốt, nhưng có lẽ vì thế mà dẫn đến mình như ‘vô định’.
Nói chuyện và trải nghiệm với bạn bè và gia đình gần đây, bản thân mình thấy rằng con người chúng ta quá tham lam, điều gì cũng muốn có và bằng cách nhẹ nhàng nhất.

Thử bịt mắt lại để sống và cảm nhận xem sao? Mình có ‘vô định’ hay không?
17.7.2016
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Saturday, March 12, 2016
at
4:28:17 AM
Để kết thúc một sự kiện gì trong cuộc sống thì đều mang lại mọi cảm giác buồn/ vui hoặc cả hai. Khóc không có nghĩa là trong lòng buồn. Cười thì không có nghĩa là vui. Đúng là con người thật phức tạp để hiểu và cảm nhận.
Cá nhân mình đang trong giai đoạn những ngày làm việc cuối cùng với MS VN, một công ty gắn liền với hơn 12 năm thời gian đi làm. Với bất cứ ai thì quãng thời gian đi làm như thế này luôn là dài và dĩ nhiên nhiều tình cảm dù là có vui và buồn. Không phải 100% người trong công việc đều yêu quý hay ghét mình và ngược lại mình cũng không 100% yêu quý hay ghét tất cả. Do đó mọi cảm xúc của một con người có Trái Tim thật sự luôn thấy mình sẽ sắp thiếu hay mất đi những điều đã từng quen thuộc trong thời gian này.
Rất may những ngày này có nhiều người bạn, đồng nghiệp cũ và mới hỏi thăm, chia sẻ, ăn uống, vui chơi giúp mình cảm nhận khoảnh khắc đẹp những lúc như vậy. Có 1 người bạn đã từng làm vị trí của tôi ở MS nói trước khi nghỉ rằng, có những lời hỏi thăm, động viên từ những người mà mình ít làm việc trước đây lại đáng trân trọng trong khoảnh khắc thế nào. Đúng tôi cảm nhận thấy điều đó, nhưng cũng thấy rất rõ, có những người mình làm với nhau rất lâu năm nhưng họ Mờ Nhạt đến mức Bạc trong những khoảnh khắc này. Tôi không chủ trương thù hận, căm ghét trong những khoảnh khắc này. Dù cho quá khứ thế nào, quan điểm tôi vẫn mong là Nụ Cười trên môi (dù thật hay giả).

Công ty chẳng bao giờ sống đời với mình, mọi thứ còn đọng lại là tình cảm giữa những con người với nhau. Để rồi khi có dịp gặp lại chúng ta lại nở Nụ Cười trên môi lần nữa.
Khác với lúc trước rằng tôi sẽ phản ứng lại một cách giận dữ nếu ai đó khiêu khích mình, nhưng rất lạ là bây giờ PPL nhìn ở góc độ nhẹ nhàng và mỉm cười hơn.
Tôi yêu Microsoft, tôi yêu những người bạn chân thành của PPL đã từng làm hoặc đang làm tại MS. Giữ mãi nụ cười nhé.
12.3.2016.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Saturday, February 27, 2016
at
1:11:46 AM
Kết thúc một tuần thật vui với nhiều hoạt động liên quan đến bạn bè và đồng nghiệp. Cũng đã lâu rồi mới tìm thấy cảm giác vui như thế. Tức nhiên vẫn có những điều làm bản thân suy nghĩ về công việc, tình cảm lúc này những tổng kết chung là vui nhiều hơn. Cám ơn bạn bè, đồng nghiệp đã cùng chia sẻ. Tôi luôn mong muốn được nhiều hơn nữa niềm vui cùng mọi người mỗi khi có dịp hội ngộ nữa nhé.
Nhân dịp sinh nhật những người trong tháng 2: chị Tâm, Văn, Phương. Không có đồ đồng phục MS Dynamics nhưng chúng ta vẫn đẹp nhé các bạn.

Table-Football League cùng nhóm 4C và L (ai nghĩ sao cũng được). Cảm giác thật tuyệt vời khi quất ầm ầm. Chắc chắn không có dịp nhiều chơi với nhóm 4C banh bàn nữa rồi.

Ôi! anh em của 10 năm trước chúng ta có dịp hội ngộ. Có thăng có trầm, nhưng chúng ta vui và chân tình khi gặp nhau.

Chốn quen thuộc (Glow Lounge) của bọn chém gió sau giờ làm việc đây nè. Lời lẻ rất phản động về công việc và cuộc sống. Tuy rằng mỗi cái đầu đều có 1 hướng đi và lựa chọn riêng cho mình. Sắp tới ít có dịp chém gió rồi.

Gặp lại sếp cũ và đồng nghiệp cũ nơi Cao Nguyên để nói những điều không phải về công việc. Vui lắm với nụ cười tươi trên mọi khuôn mặt.

Tóm lại là 1 tuần đáng nhớ trong kỷ niệm những ngày cuối làm việc với MS Việt Nam. Cám ơn tất cả cho tôi cảm giác này.
Viết cho tuần cuối tháng 2.2016.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Monday, February 15, 2016
at
8:58:21 AM
Ngày đầu đi làm sau dịp nghỉ Tết âm lịch dài, thường thì sẽ có cảm giác muốn nghỉ thêm hoặc chưa đủ. Nhưng cảm giác năm nay thấy rất khác lạ. Rất mong muốn đến văn phòng để gặp mọi người, để nói chuyện, để cười và để làm việc. Chưa bao giờ có cảm giác là đầu năm nhưng nhiều việc phải cần làm quá, cảm giác háo hức với công việc.

Nghỉ giải lao dành ít phút nhìn lại thời gian dài qua, về bản thân và team mình, thấy vui vì đã mang lại tiếng cười (cùng nhau chia sẻ), thành công (công việc), hạnh phúc (sinh đẻ),…
Như tôi vẫn thường nói với mọi người là làm việc chung với nhau cũng như là duyên. Đến là duyên, đi cũng là duyên.






Hy vọng chúng ta còn thêm nhiều hình nữa nhé my team.
Viết cho ngày mùng 8 Tết Bính Thân (15/2/2016)
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Monday, February 15, 2016
at
8:07:09 AM
Còn vài tiếng nữa là đến thời khắc giao thừa, tự mình ngồi ngẫm xem cả năm qua những gì đọng lại cả ở mặt tích cực và chưa tốt.
-----------------------------------------------------------------------
Thử 3 điểm tích cực xem

1 – Yasaka bước đầu thử nghiệm khởi động các dự án
2 – Công việc: năm qua là năm hỗ trợ, làm việc và phát triển nhiều với nhân viên trẻ (gọi talent cũng được). Qua đó giúp cho mình thấy vui hơn, cũng bù lại học được ở các bạn trẻ ấy những gì mà “người già” không biết hay không dám làm.
3 – Học và chơi vài điều bổ trợ cho sức khỏe và tâm hồn mà cứ nghĩ không bao giờ mình thực hiện được.
-----------------------------------------------------------------------Vậy đâu là những điều mang tính tiêu cực?

1 – Sức khỏe: chưa quá già nhưng đã bắt đầu yếu hơn thấy rõ về thể chất. Thôi thì đó là quy luật tự nhiên.
2 – Công việc: đồng xu luôn có 2 mặt của nó.
3 – Năng lực giảm về mặt tư duy, nhanh nhạy. Nói chung là bị sức ì quá lớn dẫn đến chậm chạp trong nhiều mặt.
Nói chung mình cũng nên tự nhìn nhận bản thân để những năm sau còn biết mà nhìn lại.
Viết cho ngày cuối năm Ất Mùi và đón Bính Thân 2016.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Monday, January 4, 2016
at
7:33:31 AM
Sẽ thật là không hay khi đầu năm mà có 1 bài viết rất nặng về tâm trạng, nhưng ta cũng không thể né tránh bản thân mình được.
Ngày đầu tiên đi làm của năm mới 2016. Cảm giác thật tệ cho buổi sáng thức dậy sớm nhưng chẳng cảm thấy chút gì là vui để khoác bộ đồ công sở vào để nghĩ đến việc phải đến văn phòng, nơi đó có công việc, có họp, có đồng nghiệp, có áp lực, tức nhiên là có tiền lương ở đó. Tóm lại không còn thấy niềm vui ở nơi làm việc hiện tại nữa.
Đến văn phòng tìm 1 nơi kín đáo và xa cách với mọi người để ngồi làm việc. Mà thật sự là việc gì nhỉ? xử lý tồn động à? chuẩn bị báo cáo sắp tới? hay đợi đến giờ họp? Ừ thì họp là chuyện cơm bữa của mình mà. Lại một lần chẳng thấy đâu là vui trong cuộc họp đầu năm. Không khí, nội dung và con người cũng như nhau. Tóm lại không còn thấy niềm vui ở cuộc họp nữa.
Giờ ăn trưa, cũng là quán cũ và món cũ quen thuộc. Để rồi thấy lại không vui với sự lựa chọn cho bữa ăn trưa mỗi ngày mà vốn dĩ cần để nạp năng lượng. Tóm lại một lần nữa không còn thấy niềm vui của bữa trưa gần văn phòng làm việc nữa.
Quay lại công việc cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu nữa, dù biết nhiều thứ cần chuẩn bị, nhưng cũng chẳng thể chủ động sắn tay áo vào làm. Rồi thì tự thấy mất thời gian của đôi bên nữa rồi. Café chiều với đồng nghiệp, chẳng nhiều việc để nói. Suy nghĩ mà chẳng biết nghĩ gì và nói gì. Chỉ 1 câu để lại bởi cậu bạn đồng nghiệp rằng. “PPL à! anh mất lửa ở đây rồi, phải nghĩ gì và làm gì để lấy lại lửa đi”. Xong café, chat với nhóc lính, nó cũng khuyên rằng nhiều khi dừng lại là cách tốt đấy chứ. Một đồng nghiệp khác còn nói đưa hộp quẹt để làm nóng nữa chứ. 
Đúng là bản thân thực sự muốn dừng lại tại đây để khép lại “mối duyên nợ” gần 18 năm (từ năm 1998) tính đến lúc này. Đặt lên bàn cân giữa thu nhập và cảm xúc thì lại chưa thể dứt bỏ ngay vì cuộc sống không cho phép ta ngừng. Nhưng nếu duy trì “mối quan hệ” này thì lại mất thời gian của đôi bên và cũng chẳng ai thấy vui gì. Mất đi chi phí cơ hội, tuổi cũng lớn hơn, công nghệ cũng thay đổi….


50 người đầu tiên tại VN lấy chứng chỉ và là người trẻ nhất. Xem thêm tại bước ngoặc nghề nghiệp đã từng posted http://www.linhnotes.com/Posts.aspx?post=18


Về nhà, tìm thử cái gì có thể “bật lửa” cho mình. Chợt nhận ra là sai lầm lớn nhất của bản thân đến lúc này là từ bỏ sở trường của chính mình. Đó là kỹ thuật, là công nghệ. Mình đã bỏ đi mối duyên trước đây, bỏ đi những thứ mà cùng thời điểm bao nhiêu người muốn cũng khó có ngay.
Vẫn hay thường nói, mọi thứ là duyên. 18 năm trước tự nhiên kết duyên với nó, rồi lại hơn 12 năm làm việc trực tiếp với “mối duyên” này.

Để rồi ngày hôm nay ta đếm từng ngày (dù chưa xác định) và từng ngày nhằm kết thúc mối duyên đó. Đúng chúng ta nên (tạm/ mãi mãi) chia tay nhé mối duyên này.
PPL, phải dừng lại để tìm duyên và nhen nhóm lên ngọn lửa khác.
Nghe bài hát Cho Tôi Lại Từ Đầu để “thức”
Viết cho ngày 4.1.2016.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Sunday, September 20, 2015
at
5:43:11 PM
Mọi thứ lúc này trở nên quá nhanh trong cuộc sống từ công việc, học hành, đi lại, ăn uống, ngủ nghỉ….đều cuốn mình và buộc mình phải làm thật nhanh, xử lý thật nhanh. Có lẽ trong thời đại công nghệ này con người chúng ta đang bị chi phối quá nhiều vào công nghệ. Đúng là công nghệ giúp ích rất nhiều trong mọi phương diện của cuộc sống nhưng 1 phút tịnh lại trong bản thân để thấy mình nhẹ nhỏm hơn trong cuộc sống hối hả này.
Chưa bao giờ bản thân mình thấy thèm cảm giác tạm gác hoặc bớt đi phần công nghệ trong con người mình, để rồi cứ là mọi thứ ở mức cơ bản là giấy bút, là trò chuyện trực tiếp, là chậm lại mọi thứ. Trước nay dù là công tác hay kỳ nghỉ hè thì cũng đều lo âu và liên tục theo dõi email, phone, sms về mọi thứ công việc. Luôn lo lắng để hoàn tất mọi yêu cầu, rồi là tự chuốc bực bội vào bản thân. Đủ hình dáng của cuộc sống nhanh. Như là mình đang có “tội” với bản thân mình.
Thế là mình tự cho mình cái quyền tự đối xử tốt với mình bằng cách 1 tuần chậm lại mọi thứ. Mình sẽ bắt đầu với buổi sáng không xem email, không mở loa của điện thoại. Tưới cây, cho cá ăn và tập thể dục nhiều hơn. Đưa đón con trai đi học dù có chút mưa do tuần này ảnh hưởng bão lũ. Quay lại thói quen mỗi ngày sáng đọc 2 tờ báo giấy thông dụng, chọn 1 quyển truyện gì đó cầm đọc. Cầm cây bút và giấy để viết và để động não nhiều hơn.

Ôi thật là tuyệt vời với 1 tuần sống chậm, dù chỉ là ngắn ngủi nhưng vẫn thấy cảm giác là phần con người nhiều hơn là phần cổ máy (công nghệ) trong bản thân mình.
Dù muốn hay không thì cũng sẽ rồi quay lại cái cuộc sống nhanh như lúc này với áp lực về cơm áo gạo tiền và trên hết là con cái.
Thôi thì cứ tận hưởng cho hết tuần sống CHẬM đi vậy PPL.
16/9/2015 (viết cho tuần nghỉ phép)
Posted in
Cá nhân, on
Wednesday, March 25, 2015
at
5:56:10 PM
Tôi thật sự ngạc nhiên trong tuần qua với việc lần đầu tiên được quan sát và gặp gỡ các bạn trẻ tài năng trong quá trình tiếp xúc với các bạn. Nói thật tự đáy lòng là các bạn quá giỏi khi thể hiện các phẩm chất của lớp trẻ hiện đại. Tức nhiên không phải đại đa số lớp trẻ hiện nay đều được như các bạn.
Tôi thật ấn tượng bởi sự tự tin của các bạn, tự tin tìm hiểu, tự tin thể hiện và trình bày, tự tin đối phố với các tình huống khó. So với bản thân tôi thì tôi nhận xét mình đã thua các bạn nếu cùng độ tuổi thời trước của mình.
Kết quả học tập giờ cũng chỉ là 1 phần nào thể hiện khả năng của mỗi người. Nhưng trong các bạn là nhiệt huyết muốn thể hiện và dám dấn thân để chia sẻ, để giúp đỡ với cộng đồng. Có những bạn khiến tôi phải ngạc nhiên khi sẵn sàng tạm gác việc học để là công tác cộng đồng, có những bạn sẵn sàng để quản lý đội nhóm và thể hiện tài lãnh đạo trẻ, có những bạn dám thử thách ở những lĩnh vực mới.

Tôi quan sát các bạn chơi games nhóm, trình bày nhóm hoặc gặp trực tiếp các bạn thì tôi đều ấn tượng.
Tôi ngạc nhiên vì sự nhanh nhẹn trong khả năng tìm tòi và học nhanh của các bạn. Tôi thích cách các bạn đặt lại câu hỏi và chất vấn tôi.
Một lần nữa từ trong lòng mình, tôi hy vọng các bạn tiếp tục học, tiếp tục làm và tiếp tục tự tin và dấn thân nhiều hơn nữa trong tương lai. Và càng vui khi nếu có dịp nào đó cùng làm việc với các bạn ở một dự án hay công việc nào đó.
Lúc này thì tôi lại thấy mình bị tụt hậu rồi. 
Cố lên các bạn trẻ nhé.
26/3/2015 (cảm xúc đầu của buổi sáng trùng hợp bài viết ngày thành lập Đoàn)
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Sunday, March 1, 2015
at
9:18:07 AM
Bài viết cho đầu năm âm lịch (Ất Mùi), một cái Tết vừa qua đi thật nhanh dù sự chuẩn bị của mọi người Việt đều diễn ra từ trước đó vài tuần với bao tất bật chuẩn bị nhà cửa, mua sắm, trang trí và quà tặng,…Nhưng vài ngày Tết rồi cũng qua nhanh chóng như cách mà nó thường diễn ra mọi năm. Nhìn lại 1 năm âm lịch rất nhiều thay đổi ở mức diện rộng và hẹp. Có những điều không vui trong cuộc sống, công việc, sức khỏe, tài chính, xã hội, quan hệ con người,…Nhưng cũng từng ấy điều nếu nghĩ lại mình cũng đã đạt được trong năm qua. Luôn quan niệm rằng cuộc sống là công bằng, không cho ai tất cả và cũng không lấy đi của ai tất cả.

Không thể kể ra những gì là tốt và không tốt ra hết ở đây nhưng tự thấy mình rất may mắn để vẫn tồn tại, vẫn vui tươi, vẫn còn sức để có những trải nghiệm tiếp tục với công việc, cuộc sống.
Như mọi năm đều có mong ước quan trọng cho năm âm lịch mới này đó là sức khỏe để cả nhà còn nhiều dịp trải nghiệm cuộc sống và vui đùa cùng nhau.

Riêng năm nay với mong muốn kết thúc đi nhiều điều không vui của công việc, càng sớm khép lại những gì hơn 10 năm qua gắng bó với công việc để và tìm kiếm cho một sự khởi đầu khác dù có chông gai hơn nhưng đó là điều cần phải làm để tìm lại thái độ tích cực nhiều hơn nữa trên linhnotes.com này sắp tới.

Hành động sớm đi PPL ơi.
1/3/2015 (Ất Mùi – mùng 11).
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Sunday, December 7, 2014
at
5:58:16 PM
Ngày 8/12/2014, sáng rất sớm vào văn phòng lúc 7:00am tức nhiên đèn chưa có ai mở và mình đến sớm. Ngày 8/12/2014 cũng chẳng là ngày kỷ niệm gì đặc biệt với cá nhân. Dù là ngày đầu tuần nhưng vẫn có những suy nghĩ rất tiêu cực với công việc lúc này, dù rằng cố gắng muốn gác qua một bên để thực hiện những việc đang cần làm lúc này.
Kể từ 1/7/2013 đến hiện nay, tôi nhận ra rằng nơi này hình như không còn sợi dây kết nối mình với nó. Dù cho vị trí đẹp hơn, gần nhà hơn, hiện đại hơn ….nhưng không phải như thế là cái xác và hồn mình cùng đồng hành với công việc này. Nhiều thứ vô hình như ngăn dòng công việc của mình, tức nhiên cũng từ phía bản thân mình 50% nữa.
Cái đầu suy nghĩ không thoát ra được về nơi làm việc, về sếp, về thay đổi công nghệ, về đồng nghiệp, về tất cả những thứ xung quanh ta. Tự nhận ra khoảng cách bắt đầu lớn khi mình đang lạc hậu, lỗi thời hơn so với những gì đang và sẽ diễn ra. Mình quá cứng nhắc trong việc thay đổi, mình trở nên chậm chạp hơn khi chuyển mình, trở nên khó chịu đi khi tiếp nhận hay trao đổi.
Công nghệ thay đổi quá nhanh, tôi không còn đủ nhạy để như cách đây 7-10 năm khi luôn luôn nhanh nhạy cập nhật và trang bị nữa. Thái độ chấp nhận hoặc vừa đủ đáp ứng đã bắt đầu xuất hiện nhiều hơn. Và khiến mình trở thành thực thể tiêu thụ bị động.
Không còn đủ sức khỏe và năng lượng tràn trề như trước để thức khuya hơn hay dậy sớm hơn để học, làm việc, tìm hiểu, nghiên cứu nữa. Sự thay đổi theo chiều hướng xấu đi và lười hơn.
Dù biết www.linhnotes.com vẫn cần nhiều bài suy nghĩ, biết là có đó nhưng rồi lại chẳng viết được một chữ nào hết.
Thôi thì cứ tạm chấp nhận với lúc này, cứ xem như là buông thả suy nghĩ công việc đi. Nhưng tự hỏi lúc nào phải chấn chỉnh hay thay đổi thì lại chưa có câu trả lời.
Viết vôi cho ngày đầu tuần bận rộn với những thứ không phải mình thuộc về nó, bận rộn với những thứ mình phải bị động chạy theo. Thôi cứ tạm thời là cơm áo gạo tiền trước.
7:00am thứ Hai 8/12/2014
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Friday, January 31, 2014
at
12:08:54 AM
Khép lại năm tuổi với rất nhiều khó khăn và niềm vui trong mọi mặt của cuộc sống. Hôm nay mở ra một ngày mới của năm mới Giáp Ngọ 2014. Vài dòng viết cho bản thân và gia đình nhân dịp Tết cổ truyền dân tộc. Vài dòng gởi đến cho bạn bè và đồng nghiệp với mong muốn niềm vui và mọi điều tốt đẹp trong năm mới.
Như thông lệ thì gia đình luôn lưu lại những khoảnh khắc trong từng năm.

Yasaka năm nay tự tin hơn rồi.

Như mọi năm 2 ba con mình luôn đứng bên nhau cạnh cây tre. “Tre già măng mọc”

Cặp đôi này bắt đầu già hơn.

Con trai sắp cao bằng mẹ rồi.

Chỉ mong bình an cho tất cả.
Viết cho ngày Mùng 1 tháng giêng năm Giáp Ngọ.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Thursday, July 25, 2013
at
8:20:02 PM
Tự trách bản thân sao lại bỏ chốn tinh thần 6 tháng vừa qua, nơi mà được đặt tiêu đề rất rõ là có thể tìm thấy PPL. Thật là lừa bịp khi 6 tháng qua bản thân không một lần ghé thăm nhà với những chia sẽ như trước đây. Tôi né tránh hay bận rộn với nhiều thứ. Rất nhiều bạn bè đã ghé quá nhà www.linhnotes.com có người cũng đã gõ cửa xem tôi vẫn còn đó hay không? Tôi xin lỗi là tôi đã biết bạn ghé nhà và có nghe tiếng gõ cửa, nhưng tôi lại không có chút hành động gì đáp lại.
6 Tháng qua quả thật là thời gian khó nhất trong đời mình từ khi cha mẹ sinh ra và lớn lên. Sự may mắn đã ban cho PPL thời gian 36 năm rồi thì bây giờ là lúc thật sự thử thách cùng lúc. Tự hỏi tạo sao mọi sự không thể tuần tự mà thử thách mình. Trớ trêu là mọi thứ xảy ra cùng lúc và ta phải đương đầu với nó.
Tự hỏi tại sao lại trớ trêu với mình cho những sự cố giờ chốt, tại sao lại cùng lúc diễn ra ở mọi phương diện từ gia đình, sức khỏe, công việc, tài chính,…tất cả mọi thứ xung quanh tôi. Không có việc gì mà không gặp chuyện trong mọi lúc mọi nơi.
Cảm giác mình rất cô độc trong ứng phó với mọi thứ, tôi không muốn tìm kiếm sự giúp đỡ của ai được bởi vì thử thách là dành cho bản thân mình. Tôi không tránh né bất kỳ điều gì, tôi sẵn sàng đương đầu với mọi thứ dù những điều đó đã xảy ra thời gian vừa qua hoặc sẽ xảy ra tới đây.
Ngồi ngẫm nếu không tin số mệnh cũng không được vì dường như mọi thử thách này được sắp xếp rất bài bản từ đầu bởi một ai đó ở đâu đó rất vô hình.
Nhìn bản thân mình, không khỏi ngạc nhiên vì đã mất đi nét lạc quan, vui tươi, …thay vào đó là có nhiều sự ưu tư, trầm lắng và bi quan. Dù cho PPL đã từng có câu đúc kết cho bản thân rằng “Kết quả thì quan trọng, nhưng cách ta đối diện với nó còn quan trọng hơn” nhưng lúc này đây bản thân đang trong vũng bùn và chìm dần.
Tôi tìm 1 câu Danh Ngôn như sau: “Tough times never last, but tough people do.” - Dr. Robert Schuller

Chỉ có bản thân mình mới có thể giải quyết hết mọi việc, chỉ có bản thân mình mới giúp mình gượng dậy và để che chở cho nhiều người khác.
Hãy đối diện với kết quả để biết rằng mình đang đứng chờ đối đầu với nó.
Life isn’t about waiting for the storm to pass,
it’s about learning to dance in the rain.
―Vivian Greene
25.7.2013.
PPL
Posted in
Cá nhân, on
Friday, January 25, 2013
at
9:26:44 AM
Tốt nhất là nên nhắm mắt và ngủ một giấc để quên đi những việc vô duyên trong ngày làm việc. Một điều để lại là thất vọng với kế hoạch và kỳ vọng nhưng mọi điều tệ nhất lại xảy ra phút cuối, biết rằng ngoài tầm kiểm soát của mình nhưng tại sao ngẫu nhiên hay là sự sắp đặt oan nghiệt của tự nhiên lại đến trong 1 ngày vô duyên.

Thôi thì thất vọng để về với chốn nghỉ ngơi thường ngày vậy. Nhưng…...lại là vô duyên.

Chẳng thay đổi được gì từ mình dù đã cố gắng để làm tốt cố gắng vui…nhưng vẫn cứ thất vọng và vô duyên đấy thôi.
Kết thúc ngày 25.1.2013
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Wednesday, January 2, 2013
at
2:04:19 AM
Sáng ra đường đi làm có chút lạnh nhẹ nhàng của buổi sáng đầu năm 2013. Cố viết vội vài dòng cho năm mới. Khép lại năm 2012 với quá nhiều cảm xúc trong cuộc sống, gia đình, công việc,…Nhưng dù tốt hay chưa tốt thì cũng nên để nó khép lại theo cách tự nhiên.
Năm 2013 sẽ có nhiều thử thách đang chờ đón nhưng tất cả chỉ là thử thách.

2.1.2013
PPL
Posted in
Cá nhân, on
Wednesday, December 19, 2012
at
10:25:11 AM
Tối nay ngồi “tịnh lại” để nhìn lại thời gian gần đây, chẳng có thành tích gì nổi bật mà thay vào đó là quá nhiều sai xót. Một trong đó là mình đã xa Linhnotes 3 tháng rồi, nhớ lắm cái góc nhỏ tâm hồn của mình đấy thôi.
Vừa viết vài dòng nhét vào góc nhỏ và cũng ghé đến nơi thường thả hồn rong chơi WOIM (World of Instrument Music).
http://www.woim.net/album/5154/radio-online-25-neu-thoi-gian-tro-lai.html

Nếu như được làm lại, ta sẽ tìm cách sửa chữa lỗi lầm nào? Sẽ lựa chọn xoá đi nỗi đau nào, sự ân hận, niềm hối tiếc nào? Liệu ta có dám mang lại một ý nghĩa mới cho sự tồn tại của mình không? Nhưng để trở thành ai? Để đi đến đâu? Và cùng với ai? - Guillaume Musso.
PPL.
20.12.2012
Posted in
Cá nhân, on
Friday, September 28, 2012
at
8:46:45 AM
Kết thúc tuần làm việc, kết thúc tháng làm việc, kết thúc quý làm việc. Chưa lúc nào thấy muốn rời bỏ mọi thứ như lúc này.
Thời tiết âm u cả tuần, người thì mệt mỏi, đầu thì rất nặng áp lực, mọi thứ xung quanh như chống lại mình mà không có một nơi nào yên ả dù đó là gia đình (cha me, vợ con, anh chị,….), công việc (đối tác, đồng nghiệp, đối thủ, thị trường, khách hàng….), rất nhiều thứ dường như không ai thông cảm và hiểu cho.
Cuối cùng của mọi thứ là mình sẽ phải tự đương đầu với tất cả. Tôi muốn bỏ hết tất cả, tìm một nơi nào đó để ngã đầu vào và tự nói với mình là đã được bình yên.

Muốn được như chim bồ câu tự do bay trong bình yên.
Chỉ có 1 điều tự an ủi là lần đầu tiên với Polo màu trắng trên người cả tuần lễ.

PPL – Polo (made by Ralph Lauren)

Ralph Lauren – Polo

Lacoste – Polo

Tomy Polo

BrooksBrothers- Polo
Tự hỏi bản thân là mình có phù hợp với những gì đang làm hay không? Tự hỏi mình có phải thay đổi hay không? tự hỏi mình nên tự thoát khỏi mọi thứ hay không? và rất nhiều thứ mà mình không thể cứ mãi tự hỏi….
Tôi rất mệt và muốn có 1 giấc ngủ hẹ nhàng cho qua ngày hôm nay. Dù có ngày mai ra sao đi nữa.
28.9.2012
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Monday, September 24, 2012
at
12:24:57 PM
Tự nhiên thức giấc mà không thể ngủ tiếp tục được nữa, dù rằng lúc này là nữa đêm và mình cũng đã ngủ say 2 tiếng trước đó. Cứ lỡn vỡn trong đầu những thứ liên quan đến công việc, về áp lực, về quan hệ, về cách ứng xử, về thái độ,….

Thôi thì cứ cho là thức dậy nữa đêm để xem trận đấu của Real Madrid FC vậy
Viết cho ngày mới 25.9.2012
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Sunday, August 19, 2012
at
1:15:57 AM
Tháng 8/2012 với nhiều cảm xúc trong công việc từ sự bận rộn, bực tức, niềm vui,…Tôi muốn dùng bài viết này để cám ơn những đồng nghiệp (nhân viên cấp dưới, ngang cấp và cấp trên) sau một thời gian tương đối (không quá dài nhưng cũng không quá ngắn) trong công việc. Những giải thưởng này là niềm động viên cho cá nhân mình nhưng bên cạnh đó là những hỗ trợ của các đồng nghiệp xung quanh.
Tôi xin gởi lời cám ơn đến:
- Những người bạn lớn (sếp quản lý trực tiếp). Không bao giờ là luôn luôn suông sẻ hay tốt đẹp cho cả công việc và tính cách trong mối quan hệ giữa nhân viên và sếp trong mọi môi trường. Nhưng tôi rất may mắn khi đã có cơ hội để cùng làm việc với những người bạn lớn rất chuyên nghiệp và rất là hiểu về con người nhau. Có khi là vui vẻ thân thiện, khi thì bực tức nhưng luôn không bao giờ để ảnh hưởng đến kết quả chung. Người bạn lớn đã âm thầm làm rất nhiều cho nhân viên theo cách riêng của “bạn ấy”, luôn ghi nhận những đóng góp và tôn vinh nhân viên của mình, luôn đấu tranh để bảo vệ nhân viên của mình. Đúng là người bạn lớn.
- Những đồng nghiệp ngang cấp, mọi người rất chuyên nghiệp và tương trợ nhau. Không nhất thiết phải là trong team của mình nhưng có rất nhiều người đồng nghiệp xung quanh tôi vẫn sẵn sàng đưa tay ra giúp đỡ khi cần.
- Nhưng người bạn cấp dưới, tôi rất quý các bạn đó. Tôi vẫn thường nói với các bạn là cùng làm việc với tôi như là “duyên” của cả 2 bên. Tôi không cần thiết phải sàn lọc chọn lựa gì, với tôi mọi thứ là tự nhiên đến và gặp gỡ rồi làm việc chung. Các bạn luôn chung tay cùng tôi thực hiện công việc và nhiều ý tưởng.
Những giải thưởng sau thời gian 5 năm + 3.5 năm.

Tôi cũng tự hỏi xem những giải thưởng này là cho sự bắt đầu hay kết thúc của mình cho thời gian tới đây. Nhưng dù thế nào đi nữa tôi vẫn nhớ và cám ơn tất cả về những điều này.


19.8.2012
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Friday, August 10, 2012
at
1:10:30 AM
Lấy tựa đề của bài hát “Sắc màu” của nhạc sỹ Trần Tiến như mô tả rất nhiều thời điểm, nhiều nhiều mọi thứ trong cuộc sống này khi trộn lẫn nhiều màu sắc với nhau.
Tuy không liên quan gì đến hiện tại nhưng có quá nhiều điều mình phải suy nghĩ về nhiều người thân thuộc quanh mình lúc này, mọi lo lắng cho nhiều người thân thương trở nên khó khăn và cân bằng. Duy trì những quan hệ trong xã hội cũng trở nên quá phức tạp, quản lý những quan hệ trong công việc trở nên nặng nề.
Tự hỏi sao mình phải suy nghĩ quá nhiều và nặng nề trong đầu óc quá, sao mình không phải là người mất trí để quên đi mọi thứ và cứ thế mình chẳng lo gì cho ai và cả chính mình “Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình”. Để cho mọi mọi việc cứ diễn ra mà mình chẳng phải muộn phiền nữa.
Sắc màu như là “Kính vạn hoa” được tạo bởi những màu sắc riêng biệt nhưng chúng sẽ khác nhau và thay đổi khi ra phải trộn lẫn với nhau hay nhìn nhận ở góc độ khác nhau.
Tách biệt khỏi mọi hoạt động của công ty lần này, cho dù được khen thưởng từ sếp, đồng nghiệp và bạn bè. Nhưng mình chẳng rõ là đang ở tâm trạng gì nữa. Một mình uống bia để xem ta say hay tỉnh táo khi mình luôn mong muốn thể hiện và có khi lại muốn như trốn vào đâu đó để tịnh. Có lẽ không sai khi mình đứng lên trình bày trước mọi người là điểm yếu của PPL là mình biết nhiều thứ quá để rồi muốn làm nhiều thứ. Phải chi đơn giản chỉ 1 điều là đủ. Tham lam quá hay là trách nhiệm quá với mọi thứ.
Và lại tiếp tục lúc này đây bầu trời vẫn sáng nhưng chỉ mình ta PPL ở trong không gian rộng của văn phòng. Và cũng chỉ muốn 1 mình để làm, để nghĩ ngợi, để tách biệt tất cả.

Nhưng ta không thể bắt mọi thứ phải theo như ý của mình muốn, không thể ngưng lại tất cả để chỉ còn ở đây 1 mình ta. Ta đã say và mơ rồi đấy.
Phải về với thực tại và đương đầu với mọi điều xung quanh và ở mức tương đối thì nó chỉ ngừng lại với riêng ta khi ta không còn nữa thôi.
Thích màu đen và trắng trong bài hát cùng đoạn cuối cùng của bài hát
“Một màu đen đen, một màu trắng trắng
Chiều hoang vắng chiếc xe tang đi thật vội vàng”
và
“Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình
Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây
Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa
Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình.”
10.8.2012.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Thursday, August 2, 2012
at
3:21:50 PM
Một tháng cũng qua thật nhanh chóng với việc kết thúc một chuyến đi dài nhất và xa nhất từ trước đến nay. Nhưng lại là chuyến đi không thấy nhiều cảm giác vui sướng mà thay vào đó là nhiều lo lắng, áp lực tức nhiên là cả suy tư. Chưa bao giờ cảm thấy áp lực quá lớn từ nhiều điều xung quanh mình, cảm giác mình luôn không thể dứt ra sự lo lắng cho gia đình, lính, công việc…
Nhưng như thế thì chẳng có gì đến mức phải điên lên. Hôm qua trước khi ra về có nói với vài đồng nghiệp xung quanh mình rằng nếu bây giờ mà tôi có sẵn một việc mới thì sẽ đứng dậy văng ngay 1 câu chửi thề và nói to là ‘tao không làm nữa, ai muốn làm gì thì làm’. Về đến nhà gặp vợ con thì phải suy nghĩ lại ngay câu nói và suy nghĩ đó. Rồi mình tự chỉnh lại dòng suy nghĩ là nếu bây giờ chỉ cần tài chính vừa đủ cho vợ con duy trì mà không cần dư giả gì hết thì tôi cũng sẽ nói câu nói ở trên mà không cần đến việc mới làm gì.
Nhưng bản tính vốn bị quá nặng về trách nhiệm nên không thoát ra được cái vòng luẩn quẩn này. Buổi sáng chat với bạn có nói “Một sớm mai kia, chợt thấy hư vô trong đời. Life is moments, có những lúc vui, buồn, nhưng đừng bao giờ give away hope”.
Điên thì vẫn điên nhưng vẫn phải đương đầu với thực tại vì ngó xung quanh thì gia đình vẫn 100% nghĩ đến mình, nhân viên thì có thể 10%, công ty thì chắc chắc không thể hơn 1%.
Chắc là do vừa rồi dựa phải con bò điên (biểu tượng ở phố Wall, New York city) nên cũng bị nhiễm về cái sự điên.

5:00am. 3.8.2012.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Wednesday, April 18, 2012
at
9:59:08 AM
Cố gắng viết vài dòng cho kịp trước khi kim đồng hồ nhảy sang ngày mới. Quá bận rộn để không thể có một chủ đề hay ý tưởng cụ thể nào để viết bài mới cho linhnotes. Cứ tạm đặt là ‘Vô đề’ cho bài viết ngày 18.4.2012.
Lấy hình ảnh con chó sói đang tru dưới ánh trăng. Cho dù nó khôn lanh thế nào, mạnh mẽ ra sao nhưng cũng có thời điểm con chó sói phải tru rống lên vì sự đơn độc của nó và mọi người và vật chỉ nghe và sợ hãi chứ không ai chia sẻ được với con sói.

Và rồi trời cũng sẽ sáng và cũng chẳng ai biết là đêm qua con sói đã tru (hú) lên vì sao.
Khuya 18.4.2012.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Friday, March 23, 2012
at
7:50:03 PM
Mắt tôi như muốn thật sự ứa ra chẳng vì một nguyên cớ rõ ràng. Không ai la rầy, không bị khiển trách, không mất mát gì, không thiếu thốn gì….Nhưng sao lại như trầm lặng xuống.
Lần đầu tiên hơn 1 tháng không viết cho Linhnotes bài viết nào, dù biết mình không muốn rời xa nó lâu thế. PPL lại có lỗi với linhnotes (nơi tìm thấy PPL).
Sáng thứ 7 vẫn còn phải làm rất nhiều việc. Mở máy nghe vài bài hát để tinh thần tốt hơn, nghe lại những bài hát như ‘Đường đến vinh quang’, ‘You raise me up’ quen thuộc mà tôi hay nghe. Nhưng hình như không có cảm xúc gì lắm, vẫn cứ ngồi làm việc.
Tình cờ thấy và nghe những bài hát cũ này ‘Xa rồi tuổi thơ’, ‘Trở về dòng sông tuổi thơ’, ‘Góc phố diệu dàng’, ‘Mong ước kỷ niệm xưa’. Tôi phải dừng lại để viết thật nhanh vào linhnotes, viết thật nhiều cảm xúc, viết như tôi đã hoặc đang bị đánh mất điều gì đó trong thời gian gần đây.
Có đúng hay không khi PPL đang mất điều gì? Không mất gì hết chỉ là khoảng cách bắt đầu càng xa đi cho những suy nghĩ và hành động thời trẻ con đã không còn hồn nhiên nữa.
Công việc mới đòi hỏi tôi phải dồn hết sức lực và thời gian cho nó nhưng hình như cũng không bao giờ là đủ. Phải đương đầu với rất nhiều điều mà tưởng chừng ai ai trong môi trường kinh doanh mong muốn là Công Bằng (Fair), Trong Sạch (Transparency). Nhưng tất cả chỉ là trò bịp để muốn đem lại lợi ích về bản thân của từng doanh nghiệp hay từng cá nhân. Có lẽ PPL quá cứng nhắc với cái mà tôi cho là xây dựng Nền tảng (Foundation) và Nguyên tắc (Principle) khi làm việc.Tự hỏi mình phải thay đổi để bị cuốn theo sự ngụy biện hay vẫn giữ tính cứng nhắc và trở nên nghèo nàn về vật chất và khô khan.

Dẫu sao nó là cuộc chơi và mình cũng là người chơi và thôi thì mình cứ chọn cách chơi mà mình không thẹn với lòng và tâm của mình.

Nhớ lại bài viết năm 2010 trước đây ‘Hết vé đi tuổi thơ rồi’
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
dẫu chỗ ngồi có chật
Tôi sẽ đứng
dẫu đường có xa
Tôi sẽ đợi
dẫu năm tháng có đi qua thêm nhiều nữa
Tôi vẫn không ngại
Tôi sẽ chờ
chờ hoài
một vé
đi
tuổi
thơ

Viết cho tháng ba nhiều áp lực.
24.3.2011.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Sunday, December 25, 2011
at
9:01:21 AM
Chỉ 1 từ có thể diễn tả cho 1 tuần đã qua là VUI. Vui vì mỗi ngày trong tuần vừa qua PPL đã trải qua nhiều khoảnh khắc với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp trong những buổi đi chơi, những buổi tiệc. Với gia đình là dạo phố, xem film, ăn uống, với bạn bè là beer và những kỷ niệm, với đồng nghiệp là rất nhiều lời chúc và mong đợi 1 kết quả công việc tốt của năm. Thật nhiều niềm vui mà chắc khó lòng trong tương lai có sự ngẫu nhiên lặp lại được những chuỗi sự kiện này.
Hãy để tôi note lại những khoảnh khắc này để nhớ và để vui.
Tối thứ ba 20.12 trời mưa nhẹ nhưng vẫn thấy không khí mọi người háo hức chuẩn bị cho mùa lễ hội.

Tiệc Giáng sinh của công ty tổ chức cho các gia đình thật ấm cúng và vui.

Bọn nhóc vui nhận quà từ công ty của bố mẹ chúng, nhưng chắc chúng không biết phần quà năm nay “nhẹ” hơn năm trước
.

Tối thứ tư 21.12 ra sân tập và chơi đá bóng, có bánh kem có quay film nên anh em tập và chơi bóng rất nhiệt tình. Nhằm chuẩn bị cho trận đấu kỷ niệm của Đông – Zidane vào tuần tới

Khuya thứ năm 22.12. Chắc cõ lẽ PPL chưa bao giờ ra khỏi nhà lúc 10:30 đêm bao giờ, nhưng đây là lần đầu tiên khi thằng Hạnh hỏi “có hứng không” ra ngồi uống bia. Chỉ có 5 đứa (4 thằng đực và 1 nàng) ôn lại những chuyện cách đây từ 5 – 7 năm trước. Rất nhiều chuyện vui nhưng đâu đó vẫn có ân tình với Microsoft trong từng khoảnh khắc cho dù lúc này không còn cùng chung 1 văn phòng hay chung trên 1 chuyến bay đến Mỹ hay trên chiếc xe Limousine thật dài và sang trọng nữa. Nhưng bọn mình vẫn nhớ đó là kỷ niệm. Thằng Hạnh thì vui như 1 đứa trẻ, thằng Vũ thì cười nhưng bên trong vẫn không thoát được những rào cản riêng, Nam già có đâu chân cũng phải cười.

Tối thứ sáu 23.12 vui vì gặp được nhóm bạn cũ thời cấp 2 trong tiệc thôi nôi. Vẫn vui tươi dù mỗi thằng một hoàn cảnh khác nhau.

Thứ bảy 24.12 dắt vợ và con đi loanh quanh trung tâm thành phố vào ban ngày để tránh đi sự đông đúc chen lấn vào buổi tối.

Yasaka tạo dáng nơi phố thị vắng người.

Tiệc mừng đám cưới Loan – Quân tối Chúa nhật 25.12, một buổi tối rất sang trọng và đầy ý nghĩa với gia đình và quan khách. Cầu mong 2 đứa hạnh phúc bên nhau.

Khép lại 1 tuần với nhiều khoảnh khắc vui trong thời tiết mát lạnh của mùa Giáng sinh và chuẩn bị chào đón năm mới. Khép lại 1 tuần với bia bọt và niềm vui liên tục với gia đình, bạn bè và đồng nghiệp. Ta lại chuẩn bị cho môt tuần mới, tuần cuối cùng của để khép lại 1 năm.
Viết cho tuần 19.12.2011 - 25.12.2011
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Saturday, July 23, 2011
at
7:50:16 PM
Câu hỏi ‘Tại sao mấy tháng nay không có bài viết trên linhnotes’ hoặc ‘Dạo này thế nào mà ít xuất hiện hay lặng đâu mất?’ của bạn bè dành cho PPL.
Tôi tự mình nhận ra điều này, biết rằng mình như tự cô lập mọi thứ xung quanh, như tự mình tách rời tất cả, như tự ẩn đi chính mình với mọi người và mọi việc xung quanh. Tất nhiên có ít người hiểu về tôi và rất nhiều người không hiểu về tôi, có người yêu mến và nhiều người không thích. Nhưng mặc cho thế nào đi nữa PPL vẫn tồn tại trong sự quan tâm lẫn tò mò của tất cả.
PPL trở lại (PPL returns) lần này với nhiều thay đổi từ suy nghĩ, công việc, thái độ, và cả thú vui sưu tập.…
- PPL trở lại với công việc
Suy nghĩ tích cực (positive thinking) sẽ là tiêu chí đầu tiên


Nhiệm vụ tới đây thiên về giải pháp

Đào tạo luôn là niềm đam mê và là tương lai của cả nền công nghệ

- PPL trở lại với ngẫu hứng ngoài công việc
Chụp tại trụ sở chính của kênh truyền hình thể thao nổi tiếng ESPN

Trên mẫu xe Camaro mới của Chevrolet trên con đường chính tại Hollywood.

Tại Griffith Observatory (đài quan sát Observatory) toàn cảnh về không gian và thiên văn học.

Từ xa nhìn đến ngọn núi có biểu tượng của Hollywood

Tại khu chợ của người Việt ở Mỹ

Tại sân vận động LA Memorial Coliseum trong trận đấu giao hữu của LA Galaxy và Real Madrid

Và sẽ còn nhiều điều nữa PPL tới đây cho sự trở lại.
24.7.2011
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Monday, March 28, 2011
at
9:03:00 AM
Thất vọng và cảm thấy buồn với những gì xảy ra hôm nay. Mọi nhiệt huyết và năng lượng tự nhiên tụt xuống quá nhanh. Có lẽ mình đã để cảm xúc lấn áp mọi thứ lúc này.
Trên đường về vẫn không trút bỏ suy nghĩ của những gì xảy ra hôm nay. Ngẫm xem đúng 1 năm qua điều gì mình suy nghĩ nhiều nhất. Câu trả lời rất nhanh đó là sự tiếc nuối và làm mất lòng tin của người khác. Đúng tôi vẫn thấy có lỗi khi làm mất lòng tin của những người đặt niềm tin vào mình dù chỉ biết nhau qua điện thọai và tin nhắn. Họ đã hy vọng, đặt niềm tin nhưng quyết định của chính PPL đã làm cho tất cả phải thất vọng.
Để rồi hôm nay gần 1 năm nhưng tôi không thể nào bỏ đi suy nghĩ về quyết định đã qua. Và có lẽ ông Trời cũng có mắt để trừng phạt PPL như cái cách mình đã làm với người khác.
Chính PPL đã phụ người tin tưởng mình để tiếp tục với cái niềm tin “trống không” trong 9 tháng qua. Để tận lực và tâm, để làm rất nhiều thứ đến bạc đầu, nhăn mặt để ít đi thời gian cho gia đình. Và rồi hôm nay mình nhận được một kết quả chẳng lấy gì làm dễ chịu.
Xin lỗi những người đã tin tưởng tôi dù chưa găp được các bạn. Hãy cho tôi nợ các bạn 1 lần nhé. Hy vọng dịp khác tôi sẽ trả lại cho các bạn.

Tối 28.3.2011.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Wednesday, December 8, 2010
at
6:33:42 PM
Tự hỏi bản thân mình là sướng hay khổ, câu trả lời đúng là sẽ tùy ở từng góc nhìn khác nhau của từng người, bạn bè nhìn góc độ khác, đồng nghiệp ở góc khác, họ hàng và gia đình nhìn sẽ khác, và cuối cùng mình thì lại có câu trả lời khác.

Bài hát Thà là hạt mưa bay
Không biết bao nhiêu lần suy nghĩ và tự hỏi rằng phải chi mình là người vô lo, ít suy nghĩ, ít trách nhiệm. Đôi khi người điên hoặc kẻ vô dụng lại có những niềm vui riêng vì không quá quan tâm đến công việc, trách nhiệm, kiến thức, học vấn, tài chính và gia đình.
Nhưng biết làm sao vì vốn dĩ bản tính của mình là như vậy. Chỉ mong như là hạt mưa nhỏ phất qua vai của những người yêu thương và những người ghét mình trong cuộc sống này.
Sáng sớm 9.12.2010.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Sunday, December 5, 2010
at
8:18:40 AM
Một câu đúc kết cho cả tuần là ‘mất tập trung’ với mọi thứ. Chưa bao giờ ngồi trước máy tính nhưng lại không biết sẽ khởi đầu cho việc gì. Dù có rất nhiều công việc đang chờ. Ngồi trước máy tính ngoài giờ làm việc cũng không biết sẽ vào website nào và xem gì hoặc làm gì. Cảm giác mất phương hướng như một người ra đường nhưng không biết đi đâu.

Không quá khó lý giải về cảm giác này, nó chẳng qua là kết quả của việc tạo áp lực lên bản thân, sự gượng ép về quan điểm và sau cùng là sự bùng nổ về suy nghĩ với tất cả những gì xung quanh trong 6 tháng gần đây.
Một câu hỏi vẫn nằm trong đầu trong 6 tháng nay là tôi đã chọn đúng hay sai. Không có một kết quả chính xác ngay nhưng có cảm giác như xung quanh mình lúc này là trò bịp.
5.12.2010
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Tuesday, April 13, 2010
at
9:58:30 AM
Khi nói đến duyên thì mọi người sẽ nghĩ đến chuyện tình cảm nhưng đôi khi nhìn rộng hơn trong mọi việc của cuộc sống đều gắn với chữ Duyên. Thuờng chữ Duyên hay được nói rất nhiều trong Phật giáo để nói đến mọi việc. Lang thang trên các công cụ tìm kiếm trên internet gõ chữ Duyên vào thì kết quả đều như nhau là tình duyên hoặc duyên kiếp. Không nhiều điều liên quan đến mọi sự việc và vật trong cuộc sống thường nhật.
Trước nay không mê tín cũng không đặt niềm tin vào một tín ngưỡng nào, từ việc chọn ngày giờ đám cưới cũng rất đơn giản là cứ có thời gian trống là chọn, sinh con cũng thế. Nhưng vẫn đâu đó trong đầu là có sự sắp đặt như duyên của một số phận hoặc một sự việc gì. Theo mọi việc bình thường thì Duyên thường được nhìn nhận là do 2 chủ thể tạo nên ví dụ là nam và nữ, là công việc và người làm việc…Thường kết quả của Duyên là có Duyên hay vô Duyên nhưng xét về mọi thứ xung quanh (ngoài tình cảm) thì nó là thành công (đạt được) hay không thành công (không đạt được).
Thế thì tại sao lại là Duyên ở đây mà không đặt yếu tố là giỏi hay dở, thông minh hay dốt, may mắn hay xui xẻo….Vì cứ nghĩ thử xem cho dù có giỏi cấp mấy nếu không có Duyên thì vẫn biết đâu là không thành công, người giỏi đâu phải làm thành công hết tất cả trong lĩnh vực giỏi của mình. Người dở đâu phải họ cứ mãi thất bại. Đôi khi lựa chọn 1 môi trường làm việc không phải công ty lớn nhất, to nhất là toàn những người giỏi và thông minh, đôi khi yếu tố Duyên nó quyết định mọi thứ. Thỉnh thỏang chợt nghĩ may quá lúc thời đó mình không được vào công ty đó làm nên mới có ngày hôm nay, hoặc xui làm sao khi chui vào công ty này biết vậy mình qua bên kia. Thế là Duyên chứ còn gì nữa. Lựa chọn 1 chuyên ngành để sau này ra đời cũng là Duyên thôi nó như sự sắp xếp sẵn rồi.
Nói đến may mắn và xui xẻo, thử nghĩ trên 1 chuyến bay chỉ 1 hành khách bị lỡ quên 1 việc gì đến trễ 1 phút không đi được thì tức biết mấy nhưng ai ngờ chuyến bay gặp nạn. Đôi lần gặp phải các sự việc trong đời chỉ nhanh hơn ay chậm hơn 1 phút cho một việc đã dự dự định sẵn và chuẩn bị sẵn bấy lâu nhưng kết quả có thể khác đi. Chỉ 1 phút tôi đến trễ hay đối tác trễ là có thể kết quả sẽ khác. Chỉ 1 phút nhanh hơn cũng sẽ có kết quả khác đi. Nhưng làm sao biết thế nào là đúng và toàn vẹn nhất. Không thể có được vì nó là Duyên.
Ngày không duyên. Ừ dù mọi việc đã dự định và chuẩn bị rất chu đáo nhưng lại không có Duyên để gặp để đạt được như mong đợi. Thôi cứ cho nó là Duyên của mọi việc và vẫn phải mỉm cười tự nhủ vì đó là sự sắp đặt ở đâu đó rồi đúng không Duyên?
13/4/2010
PPL.
Luôn nghĩ về một việc hay một nơi xa xăm. Nhưng có vẻ là nên để cho mọi thứ như nó đã được sắp đặt trước thì tốt hơn
Đến một lúc nào đó thì nhận ra là mọi thứ không phải do mình kiểm sóat toàn bộ như có sự sắp đặt sẵn. Và rất nhiều câu hỏi và các tình huống sẽ đặt ra là tại sao lúc đó mình không làm thế này, sao lúc đó không chọn giải pháp kia, tại sao không như mong đợi và rất nhiều thứ nó không phải là Duyên.
Cuối cùng thì nên nghĩ là "phải chi mình có Duyên" với việc đó ……………
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Thursday, April 1, 2010
at
9:39:40 PM
Suy nghĩ nhiều về một biểu tượng cho PPL, đã hình thành từ năm trước nhưng giờ mới thành hiện thực triển khai với sự trợ giúp của 2 chuyên gia đồ họa.
L++ đó sẽ là logo của PPL về sau gắng với các họat động hay sản phẩm dịch vụ gì được tạo ra bởi PPL. Cũng tình cờ với những gì mà PPL đã trải qua nên L++ cũng có ý nghĩa đi kèm. Đây hòan toàn không có ăn cắp hoặc đã có ai trên Thế giới đang dùng logo này. Vậy ý nghĩa nó ra sao và vì sao PPL đưa ra.
- L++ nếu bạn là dân IT thì nghe hình dung như ngôn ngữ lập trình nổi tiếng TG là C++ mà bất cứ ai học ngành CNTT đều phải được học,vậy đây bắt đầu có hơi hướng của ngôn ngữ lập trình rồi. Với C++ (http://vi.wikipedia.org/wiki/C%2B%2B) biết tắt là C Plus Plus, ngoài ra sau này còn có Visual J++. Nhưng L++ thì khác chút L++ có thể hiểu là Linh Plus Plus và Linh Phước Phùng.
- L++ có ý nghĩa của toán tử trong ngôn ngữ lập trình? Trong lập trình C++ chỉ cần 1 biến số bất chấp giá trị hiện hành là bao nhiêu và ta chỉ cần gõ tên biến số thêm phần ++ thì tức khắc giá trị sẽ tăng 1. Ví dụ giá trị a=5 (hiện hành), toán tử a++ à kết quả tự động sẽ thành a=6. Hy vọng với L++ cũng như 1 biến số L ……………..
- L++ được giới thiệu nghe toàn là toán học và CNTT, không có tính nghệ thuật chút nào. Bạn Vũ Hồng Thanh đã giúp L++ có tính nghệ thuật hơn bằng cách thiết kế như 1 con thuyền có cánh buồm căng gió. Không rõ con thuyền này có gặp bão hay không nhưng nó cứ phải ra đi trên biển lớn thôi.
L++ sẽ được gắng với nhiều ý tưởng về sau của PPL, lấy đơn cử như với linhnotes.com sẽ được gắn phía sau logo L++. Về sau cứ thế mà thêm gì nếu cần, ví dụ: L++restaurant; L++shop; L++messenger….. thậm chí còn nhiều cái khùng điên hơn với L++ nữa.
- Nhờ em Khương Duy tiếp sức giúp phần logo cho linhnotes.com rất ấn tượng và hy vọng đó là 'Nơi mọi người có thể tìm thấy PPL'.
Hôm nay rất tâm đắc khi hoàn tất các logo này mọi thứ chỉ hoàn tất trong vòng chưa đến 60 phút cho tất cả.
PPL cám ơn tất cả và cùng ủng hộ linhnotes.com.
PPL.
Posted in
Cá nhân, on
Monday, February 22, 2010
at
3:02:35 AM
Hơn 10 năm làm trong lĩnh vực IT đến ngày hôm nay mình mới có thể khai trương được website cá nhân cho bản thân mình. Từ khi Yahoo! 3600 đóng cửa và chuyển về .vn.yahoo.com là bản thân đã ngán ngẫm với các nhà cung cấp dịch vụ online miễn phí lắm rồi, hơn nữa hiện nay mạng xã hội phát triển nhanh quá nên quyết tâm xây dựng căn nhà trên cyber net cho riêng mình.
Nhưng quan trọng hơn ở www.linhnotes là nơi PPL có thể thể hiện những suy nghĩ, ý tưởng và cảm nhận mọi thứ chung quanh mình. Nơi các bạn bè đồng nghiệp có thể thấy được PPL ở nhiều góc nhìn khác nhau chứ không đơn giản trong IT hoặc học hành hay sở thích. www.phungphuoclinh.com là nơi mà gia đình tôi có thể tìm và cảm nhận như tôi đang ở cạnh bên họ.
Hơn tất cả đó là thể hiện cái tôi của PPL mà nói ra thì có thể nhiều người không thích nhưng có ai dám nói ra. J
Sài Gòn, 22/2/2010
Phùng Phước Linh